Thursday, July 31, 2008

THÙY DƯƠNG


Một chiều hè, nắng nhuộm vàng miền duyên hải. Mặt biển thật phẳng lặng hiền hòa như người mẹ Việt nam nhân từ. Các cô chú sóng tí hon ngây thơ lăn tăn cùng nhau đùa nghịch trên thân thể mịn màng của người mẹ dịu dàng, Bờ Cát. Thùy Dương và tôi chậm rãi yên lặng sánh vai trên bãi cát vàng. Gió lay động những lọn tóc mây mượt mà óng ả của Thùy Dương lơ phơ bay bay theo gió. Lá cây xào xạt nhìn chúng tôi khẽ mỉm cười và thì thầm kể cho nhau chuyện một đôi nam nữ đẹp đôi bên nhau với những suy đoán về mối quan hệ của họ. Thùy Dương yếu đuối nhẹ nhàng như vạt nắng chiều tà. Tôi muốn bãi biển dài vô tận và thời gian ngừng trôi để chúng tôi cùng bước đi trong không gian tĩnh mịch bình an của buổi hoàng hôn này mãi và cùng nhau thưởng thức những phút giây tâm hồn lắng động này. Tôi muốn nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại xinh xinh của Thùy Dương để chúng tôi cùng nhau song hành đi suốt quãng đường đời còn lại, để tôi kịp thời gánh vác gian truân trắc trở bất ngờ xảy đến với nàng, và để chúng tôi cùng nhau nếm hương vị ngọt ngào của tình yêu tinh tuyền. Tôi muốn ôm gọn Thùy Dương vào đôi tay rắn chắc của tôi để che chở nàng suốt cuộc đời. Nhưng tôi e rằng chỉ một cử động nhẹ sẽ làm Thùy Dương sợ hãi, sẽ làm tan biến vẻ lung linh huyền ảo thánh thiện của nàng; Thùy Dương sẽ vuột xa tôi mãi mãi để hòa nhập cùng biển cả và mây trời.

Anhthao Bui,
San Jose, August 08

No comments: