Sông dài mấy khúc Thanh Đa
Êm êm xuôi chảy mượt mà tuổi thơ
Mộng lành chớm nở ươm mơ
Thuyền thơ thả nổi mong chờ ngược xuôi
Bềnh bồng sóng nước lả lơi
Rập rờn lúa chín chào mời nông phu
Thanh Đa chờ đợi bao thu
Mong người xa xứ mịt mù dịu êm
Đêm trăng con nước dâng lên
Hân hoan chim chóc ăn đêm an lành
Sơn ca ríu rít trên cành
Thuyền nan khua tiếng chòng chành dạo chơi
Ngày ngày rạng rỡ sánh đôi
Đến trường thu nhặt bao lời ngọc hoa
Lục bình tím ngắt xa xa
Hòang hôn thắm nhuộm vẽ ra ráng chiều
Kỷ niệm nhớ mãi chắt chiu
Thanh Đa ẩn hiện mỹ miều cố nhân
Dùi mài kinh sử thành thân
Nghĩa tình đền đáp tình chân ngày thơ
Phù xa vun đắp ước mơ
Đường về xa tít mịt mờ trong tôi
Đại dương cách trở xa xôi
Sóng reo vang vọng bồi hồi nhạc ru
1 comment:
This is a lovely poem that conveys the sad, deep memories of a home that is far away but shines in the immigrant's memory.
Post a Comment