Sunday, May 3, 2009

SONG HÀNH

SONG HÀNH
“Chúng ta là hai đường thẳng song song.”
“Hai đường thẳng song song thì không bao giờ gặp nhau!”
“Có chứ! Chúng ta gặp nhau ở nước trời!”
“Nước trời chán thí mồ đi. Suốt đời chỉ biết một câu “Alleluia,” N lên trên đó ở với các cô đẹp đẹp thánh thiện đi. M thích xuống hỏa ngục vì có XXX, có tình yêu trần tục hạ giới, muốn làm gì thì làm. Hỏa ngục vui hơn!”
“Ha..ha… M luôn có những ý tưởng độc đáo! M lãng mãn lắm. M sẽ đau khổ suốt đời vì sự lãng mạn ậy”

Friday, May 1, 2009

CẮN RỨT

Dũng đập cửa dồn dập, miệng la to, “Cô ơi, cô ơi mở cửa!”
Tôi vội vàng mở cửa. Dũng xông vào, hớt hơ hớt hãi nói liền một mạch, “Cô ơi, Bảo chết rồi. Nó bị người ta đánh chết tối hôm qua trong trại giam cầu Băng Ki.”
Tôi điếng người chết lặng. Dũng vừa khóc vừa nói, “ Nó thương cô lắm! Nó nhớ cô nhiều mà nó hông cho cô gặp. Nó hong dám gặp cô vì nó nói nó hong nghe lời cô làm cô buồn.”
Tôi mặt trắng bệch, ngồi phịch xuống nền nhà. Tôi lẩm bẩm, “Bảo, cô đã giết em! Cô đã giết em! Cô không bao giờ tha thứ cho cô.”

Ngày ấy tôi đã lặn lội qua cầu Văn Thánh tìm gặp Bảo, Huy Hùng, những thằng nhóc bụi đời chuyên ăn cắp vặt ở cầu Văn Thánh, và rải đinh ở cầu Xa Lộ để xe cán xì bánh xe cho chúng vá xe lấy tiền. Tôi dạy chúng học và chúng đã hứa với tôi là trở về nhà. Bảo không muốn về nhà sống với mẹ ghẻ nên vẫn còn lang thang bụi đời. Tôi hứa với Bảo là sẽ lo lắng đầy đủ cho em. Tôi sẽ đưa em về sống với gia đình tôi, nhưng tôi cần có thời gian thu xếp công việc.
Tôi gặp khó khăn để thuyết phục gia đình tôi tiếp nhận em. Lòng tin của Bảo đối với tôi không còn nữa. Em đã trở thành thằng nhóc ăn cướp có vũ khí. Em bị bắt vì tội dùng mã tấu uy hiếp người vào đêm tối ở cầu Xa Lộ.Vào trại giam Băng Ky, bao nhiêu lần em từ chối gặp tôi. Giờ đây em bị những tay anh chị trong tù đánh chết.

Tôi đã giết chết niềm tin nơi Bảo và tôi đã đưa em đến cái chết.

Tháng Tư


Lại Tháng Tư

Chợt
đêm qua
môi nếm vị nước mắt

Mỗi
tháng tư
bật khóc một giòng sông

Sao
lạ nhỉ
nếm khổ đau không khóc

Chỉ
tháng tư
lệ tuôn mãi thành dòng

Đêm
thức giấc
thấy hồn thiêng sông núi

Bao
sinh linh
phiêu bạt khắp phương trời

Thấy
lòng minh
sao thương nhớ đầy vơi

Mảnh
đất mẹ
cong cong hình chử S

Lại
tháng tư
vết sẹo... da chưa mọc

Nên
nhức đau
ở tận đáy lòng người

Lại
tháng tư
thêm một lần cảm tạ

Bao
hy sinh
cho ta sống giữa đời

Hình
bóng củ
cha già thân mục nát

Lết
thân khô
giữa bốn bức tường tù

Vẩn
kiêu ngạo
chưa một lần khuất phục

Vẩn
dạy con
khoang dung trong cuộc đời

Hình
bóng mẹ
giữa chợ đời mưa nắng

Nuôi
đàn con
gánh vác những nhọc nhằn


Tháng
tư về
sao bổng nhiên nước mắt

Lăn
trên môi
và dập tắt nụ cuời

(ST)

Kỷ niệm ngày 30 tháng Tư
04/30/1975 - 04/30/2009


April30,2009
Lại …
băng qua
Bát ngát biển nước mắt

Vào
tháng tư
Hồi ức dâng thành sông

Quái
ác nhỉ
âm ỉ vang tiếng khóc

Đến
tháng tư
ưu tư chảy thành dòng

Đêm
thức giấc
Cồn cào cao ngất núi

Nhìn
hồn linh
lẻ loi như sao trời

Ngồi
một minh
chấp chới trongchơi vơi

Trên
đất lạ
mơ về miền đất S

Đêm
tháng tư
u sầu lại trỗi mọc

Thác
quặn đau
tê buốt tím tái người

Cuối
tháng tư
âm thầm dâng cảm tạ

Bao
hy sinh
ghi mãi đến muôn đời

Lết
hồn khô
tìm về chốn ngục tù

Tượng
kiêu ngạo
sừng sững không khuất phục

Cười
nghễ ngạo
Ma Đỏ tàn phá đời

Vai
người mẹ
trĩu nặng đời mưa nắng

Nuôi
đàn con
thay ba gánh nhọc nhằn

Hoài
niệm về
Quay cuồng vương trên mắt


Đôi
vành môi
mỉa mai một nụ cuời