Friday, January 20, 2012

Nàng Xuân

Nàng xuân khẽ khàng đột ngột bước nhẹ đến sau lưng tôi và lặng lẽ khều nhẹ vào vai áo coat dày cộm của tôị Tôi bang hoàng quay lại nhìn nàng như trời trồng trong giây lát và khẽ trách, “Năm nay chị đến sớm và đột ngột quá! Em chưa chuẩn bị gì cả.”
Nàng mỉm cười bao dung, “Cuộc đời là như vậy đó em. Thời gian cứ đều đều xoay vần. Có những điều chúng ta hong chuẩn bị, hong mong chờ, nhưng chúng ta phải chấp nhận sự thật khi chúng đến.”
Tôi chán nản than thở, “ Chán quá chị ơi!Cuối năm rồi mà công ăn việc làm của em hong ra cái con khỉ gì cả. Em những tưởng năm nay công việc của em yên ổn, và em hong phải lo lắng về tài chánh nữạ. Em tức lắm, cũng chỉ vì em là người Việt Nam, nên chúng nó hong nể em trong khi em làm việc rất giỏi”
Nàng Xuân an ủi tôi, “Chị hiểu tâm trạng của em. Ráng đi em. Thời buổi này có việc làm là may lắm. Bao nhiêu ngươì thất nghiêp.”
Tôi gật gù tán đồng, “Oh, yeah, năm nay là năm hạnh phúc nhứt trong cuộc đời của em. Em có tình yêu của Dan; em được bình an trong tâm hồn; em đi làm nhiều giờ nên có tiền vưà đủ xài; sức khỏe của em cũng tốt lắm rồi.”
Nàng mừng rỡ kêu lên, “Vậy là nhứt em rồi. Sự cố gắng và nỗ lực của em đã được đền bù xứng đáng.”
Tôi lắc đầu không chịu, “No, số em là số con rệp; bạn bè qua cùng đợt với em, chúng nó đã học xong; có nhà có cửa; tiền bạc đầy đủ; còn em chỉ mong đi làm đủ tiền trả nợ tiền học và để dành chút đỉnh để về Việt Nam chơi một lần mà cũng hong xong.”
Nàng chế giễu tôi, “Em tham quá! Em hong có tiền như người ta, nhưng em có những giá trị tinh thần; em có được tình yêu và sự nể trọng của mọi người chung quanh dành cho em; em có vốn kinh nghiệm sống phong phú; em...”
Tôi hong chịu thua; tôi ngắt lời nàng, “but gia đình của em... Em hong về nhà. Dưới mắt họ, em là một đứa con bất hiếu…Mọi người sẽ hong tha thứ cho em đâu. Dù cho em có làm gì đi nưã thì mọi người hong chấp nhận em.”
Nàng đổi đề tài, “Năm mới em ước mong gì nè?”
Tôi ngẫm nghĩ giây lát rồi trả lời nàng, “First, em rất yêu gia đình của em. Em vẫn biết mẹ và các anh chị rất yêu em và mong em trở về nhà . Em hong biện luận or bào chữa cho hành động cuả em; em cũng hong mind mọi người nghĩ về em ra sao; em chỉ wish gia đình em mạnh khoẻ và bình an. Second, em cầu xin tình yêu của tui em bền vừng; hai đứa em mạnh khỏe và có công ăn việc làm đều đều để em có tiền trả nợ tiền học và xuất bản sách. Còn mọi sự còn lại là do nỗ lực của em.”
Nàng ban phước lành cho tôi, “ Một muà xuân nữa lại đến,chị tin rằng em sẽ làm được những gì em muốn. Chúc em thành công và hạnh phúc.”
Tôi cám ơn nàng, “Cám ơn chị đã khuyến khích động viên em.”

January 20, 2012